Một trong những nỗ lực nhằm nâng cao hiệu quả của các ngành công nghiệp có liên quan của Indonesia, hai hiệp hội Aprisindo và APKI đã liên kết để sản xuất giày dép, và kêu gọi chính phủ ngừng nhập khẩu thịt bò và da thuộc.
Thay vào đó, các hiệp hội đã đề nghị chính phủ nhập khẩu gia súc sống. Hiệp hội các nhà sản xuất giày dép Indonesia (Aprisindo) và Hiệp hội thuộc da Indonesia (APKI) đã yêu cầu chính phủ chấm dứt chính sách nhập khẩu thịt bò.
Ông Haryono Sutanto, chủ tịch APKI và Tổng thư ký Binsar Marpaung Aprisindo cho biết, chính phủ nên nhập khẩu gia súc, thay vì nhập khẩu thịt bò và da thuộc, vì mục đích hiệu quả. Nhập khẩu gia súc sống, chính phủ cũng sẽ hỗ trợ ngành công nghiệp thuộc da, cũng như cung cấp nguyên liệu cho ngành công nghiệp sản xuất giày dép nội địa.
Họ đã kêu gọi các quan chức của Bộ nông nghiệp và Bộ công nghiệp ngồi lại với nhau và thảo luận chính sách thay thế nhập khẩu thịt bò đạt hiệu quả hơn.
Theo ông, hai Bộ trưởng cần học hỏi từ Trung Quốc và Việt Nam, trong đó ngành công nghiệp da giày tăng mạnh để đáp ứng nhu cầu trong nước và quốc tế.
Indonesia thiết lập tổng hạn ngạch nhập khẩu thịt bò năm 2013 đạt 32.000 tấn. Hạn ngạch nhập khẩu gia súc đạt 267.000 đầu con, báo cáo trước đó cho biết.
Vì mục tiêu hiệu quả, ông cho biết, chính phủ có thể nhập khẩu lên tới 1 triệu đầu gia súc (hoặc gấp đôi con số này), để đáp ứng nhu cầu thịt bò ngày càng gia tăng. Bằng cách đó, chính phủ có thể kiểm soát giá thịt bò và giúp nguồn cung da thuộc cho thị trường trong nước. Bên cạnh Australia và New Zealand, các nhà máy thuộc da cũng nhập khẩu da thuộc từ Mỹ và Mỹ La tinh để cung cấp nguyên liệu cho các công ty giày dép trong nước.
Haryono cũng kêu gọi Bộ nông nghiệp sửa đổi một quy định của chính phủ, yêu cầu tất cả da thuộc nhập khẩu phải qua kiểm tra tại Trung tâm kiểm dịch. "Da thuộc nhập khẩu sẽ không được phép đưa ra khỏi trung tâm kiểm dịch trừ khi các nhà nhập khẩu thanh toán được sự chấp thuận từ bác sĩ thú ý tại trung tâm", ông cho biết thêm, da nhập khẩu đôi khi được giữ tại trung tâm, khi các nhà nhập khẩu không chủ động trong việc thỏa thuận với những người kiểm soát.
Các quy định đã được ban hành nhằm ngăn chặn sự lây truyền dịch lở mồm long móng từ các nước xuất khẩu.
Với các chính sách này, Binsar cho biết, Indonesia không thể duy trì vị trí là nhà sản xuất giày dép lớn thứ 4 thế giới, do sản phẩm giày dép kém cạnh tranh so với các sản phẩm tương tự từ các nước khác.
Shen Rui Liang, nhà quản lý và là chủ sở hữu PT Top Torch International tại Bandung, phía tây Java, sản xuất và xuất khẩu 30.000 đôi giày hàng năm, chỉ trích chính phủ mà ông cho rằng, dường như ít nghiêm trọng trong việc đẩy mạnh ngành công nghiệp giày dép.
"Thủ tục nhập khẩu da phức tạp thường gây ra giao hàng chậm và thiệt hại cho các nhà sản xuất, họ có thể bị phạt 5 USD/đôi giày nếu giao hàng chậm và có thể bị mất hàng tỉ rupiah cho một đơn đặt hàng lớn", ông cho biết, công ty của ông đã xuất khẩu các sản phẩm sang châu Âu, qua Italia.
Quá trình xuất khẩu phức tạp và thiệt hại từ việc giao hàng chậm đã buộc các nhà sản xuất tránh tăng lương tối thiểu cho người lao động hoặc thu hẹp quy mô sản xuất.
Yongky Komaladi, chủ sở hữu của sản phẩm giày Yongky Komaladi cho biết, chính phủ nên giáo dục các doanh nghiệp quy mô nhỏ và ngành công nghiệp nội địa có hiệu quả hơn và cải thiện chất lượng sản phẩm của họ, để có thể cạnh tranh từ các sản phẩm nước ngoài.
Ông và Binsar chia sẻ ý kiện cho rằng, Indonesia sẽ thua cuộc trong việc đối mặt với sự cạnh tranh khốc liệt từ các nhà sản xuất nước ngoài, nếu tự do hóa nền kinh tế ASEAN theo AFTA được thực hiện năm 2015.
Lefaso.org.vn